Một cách tự nhiên, chúng ta tránh sự nhàm chán bằng mọi giá vì ý nghĩ làm một điều gì đó sẽ tốt hơn ý nghĩ không làm gì cả.
Ngày xưa mọi người thường phải sáng tạo ra việc làm để chống lại sự nhàm chán, nhưng giờ đây việc làm đó gần như quá dễ dàng.
Để thoát khỏi nó, tất cả những gì bạn cần làm là lấy chiếc điện thoại trong túi và truy cập bất cứ thứ gì, ngấu nghiến cơn khát dopamine trên thế giới trực tuyến.
Nếu vậy thì, tôi muốn nói với bạn điều này, bạn ngồi không có khi còn tốt hơn.
Đúng vậy ngồi không theo đúng nghĩa đen, không làm gì, nhắm mắt hoặc nhìn vô thức mọi thứ xung quanh.
Nghe có vẻ buồn cười.
Nhưng… có một số lợi ích ẩn giấu mà bạn đang bỏ lỡ.
Ngồi không nhàm chán khiến bạn phải suy nghĩ.
Nghe có vẻ hiển nhiên một cách ngớ ngẩn, nhưng cảm giác buồn chán khiến bạn bắt buộc phải suy nghĩ.
Nếu bạn không có gì để làm thì bạn chỉ còn lại những suy nghĩ của mình và bạn có thể bỏ chúng hoặc ôm ấp chúng. Điều này vô cùng quan trọng với những công việc đòi hỏi sự sáng tạo cao.
Thực ra, suy nghĩ có chủ đích là điều mà nhiều người không làm, nghĩ về hoàn cảnh cuộc sống hiện tại của bạn, xem bạn đang ở nơi mình muốn hay không, bạn biết ơn và tự hào về điều gì và bạn nghĩ mình cần cải thiện điều gì.
Ý tưởng thường đến từ lúc ngồi không hoặc làm việc nhàm chán chứ không phải là lúc bạn ở trong quán bar.
‘Nhàm chán dẫn đến sự sáng tạo’ là một cụm từ phổ biến và nó không thể đúng hơn. Một ví dụ điển hình về điều này là việc tạo ra Harry Potter.
Trong chuyến hành trình kéo dài bốn giờ bằng tàu hỏa từ Manchester đến London, không có việc làm gì ngoài việc nhìn ra ngoài cửa sổ, JK Rowling đã nảy ra ý tưởng về ‘cậu bé phủ thuỷ nhỏ’.
Nếu lúc đó JK Rowling có điện thoại và lướt xem Zalo, Tiktok, Reels, Short thì liệu cô ấy có tạo ra được Harry Potter hay không?
Trong quá trình theo đuổi mục tiêu của chúng ta, chắc chắn sẽ có những khoảnh khắc nhàm chán và những nhiệm vụ chán ngắt phải hoàn thành, và liệu bạn có vượt qua được những khoảnh khắc này hay không là một dấu hiệu tốt cho thấy bạn có sinh ra để dành cho họ hay không.
Nếu tất cả những gì mọi người muốn là ánh nắng và cầu vồng thì sự buồn chán sẽ là bộ lọc để giảm bớt những người muốn nó khỏi những người THỰC SỰ muốn nó. Nó như một thử thách để xem bạn có xứng đáng hay không?
Hãy chấp nhận sự thiếu sót lựa chọn vì nhàm chán có nghĩa là bạn đang có rất ít lựa chọn để làm tại giây phút đó.
Buồn chán không cho bạn lựa chọn nào khác.
Nếu bạn không phân tâm, không có việc gì khác để làm và bạn buộc phải làm việc trước mắt thì bạn sẽ làm điều đó vì bạn không có lựa chọn nào khác. Nó là một điều tốt.
Vì vậy, lần tới khi bạn thấy mình chán nản, thì thay vì cầm ngay điện thoại lên, hãy nhìn vào tường hoặc trần nhà trong 5 phút cho đến khi bạn buộc phải làm việc khác hoặc bạn nảy ra một chút sáng tạo!
Hãy ngồi không trên ghế hoặc nằm thẳng trên giường, tưởng tượng bạn là 1 sợi bún để cho các cơ bắp thả lòng, nằm đến khi bạn bắt buộc phải ngồi dậy để kiếm việc có ích để làm.
Chỉ cần tập thói quen này bạn sẽ thấy sức mạnh của sự nhàm chán trong thời đại số đầy nhiễu loạn và mất tập trung này.
Chúc may mắn!
Quang.